Thursday, November 17, 2022

VIẾT ĐOẢN VĂN

Đoản:

Tiếp tục dùng blogspot để xả não. Cảm ơn blogspot. Cảm ơn ai đó có lỡ ghé qua đây đọc thì chill cùng mình nha, chứ thật sự rất ngại mới để ruột ngoài da, lại còn trương hết nội quan lên internet như nầy thì đúng là chầm cảm kinh niên rồi. 

Cố gắng đấu tranh giữa phê và tỉnh. Lúc phê thì cố gắng cảm nhận cơn phê. Lúc tỉnh thì cố gắng tận dung cơn tỉnh. Lúc thì dùng tỉnh để đấu lại phê. Lúc thì nhớ phê xa rời tỉnh. Tâm trí hỗn loại như thế thì văn chương cũng không cứu lấy nỗi thần trí nữa là. 

Hiphop - thứ mình yêu - khi du nhập vào Việt Nam trải qua nhiều tầng lớp văn hóa, mới đây thôi đã có mùi thoái trào. Ừ kể cũng đúng, cái gì có lên thì cũng phải tới lúc xuống thôi. Không chừng là ngày mai sẽ có tuyên bố phong sát Hiphop Việt từ phía nước nhà. Kệ thôi chứ biết sao giờ.

Quá nhiều việc tới nỗi mình đã bị mất tập trung rồi. Thay vì nghĩ về những điều tích cực, sao não mình nó cứ kéo mọi cảm giác xuống thế này. Cố lên tôi ơi, ngoài kia đường đời còn muôn nẻo khó đang chờ ta. Đừng bao giờ hết hy vọng bạn nhé.

Đã lạc vào figma, làm việc trong một workspace của ai đó thật kỳ lạ. Cuối cùng thì vừa bí mật vừa không. Tuy nhiên mình tôn trọng tinh thần làm việc của tất cả mọi người. Mình yêu bản thân mình nữa. 

Tôi sẽ bước qua giai đoạn khắn kho này với 100% công sức. Có thể cố thêm tí nữa không? Thôi, 100% cũng là quá đủ với mình rồi. 

Tại sao, với con người đầy đủ điều kiện như mình, mà lúc nào cũng sống trong túng thiếu, hoặc cố tỏ ra túng thiếu, hoặc không biết quản lý chi tiêu dẫn tới túng thiếu, hoặc... là quá tệ, suốt ngày chỉ là một người ngồi than van mà không làm nên tích sự gì. 

Viết văn thể loại này cũng hơi hướm Trung của nè. Cũng hay, cảm thấy đa dạng. Cảm thấy đến một ngày mà mình có trở thành  nhà văn bán sách chạy và có nhiều người đọc chắc cũng không còn bao xa. Mặc dù cuốn gì, thể loại gì, tên là gì, nội dung sách là gì thì hoàn toàn chưa biết. Ừ, nếu biết rồi, người đó không còn là bạn nữa.

Dục vọng ơi, bạn có tha cho mình được không. Mình không muốn lúc nào cũng sống trong sự dằn vặt như thế. Cảm giác thật là khó chịu quá đi. Nếu về già mà cứ tiếp tục cảnh này thì thật là khó coi đó Vinh. Cố lên, cái gì không muốn người khác làm cho mình thì mình đừng làm cho mình. Ủa, tui có muốn là ahuhuhu. 

Ngày nào mà định làm việc hiệu quả thì lại bị phản lực. Tối nay quyết định lên tất cả mọi thứ vào thời khóa biểu. Nhất nhất phải có các ngày từ đây về sau sống và làm việc theo kế hoạch. Tôi phải lập lại với tôi 100000000000000000 lần. Không được lười biếng nữa. Không được chỉ ngồi nghĩ mà không làm gì cả. Không được chây lười. Không được đổ hô cho người khác. Không được chỉ biết sống bám vào hoàn cảnh. Không được mê chơi nữa. 





No comments:

Post a Comment

Tình thư cho AI

  Ngày 25/4/2024 Tiếp nối những chuỗi ngày yếm thế, ba viết thư cho con. Nếu không ai đọc thì thật buồn cho người viết, nhưng một khi đã c...