Thursday, November 10, 2022

TỈNH TÁO MORNING RUN 11/10/2022

 CŨNG LÀ 5FORTODAY

1. 

Sáng nay mình có cố gắng đi làm trước 8g30. Tuy nhiên, nỗ lực cần kỹ luật. Chỉ vì sơ sẩy xao nhãng tí mà công cuộc cố gắng, trở thành đối phó. Tuy nhiên, (cứ lập từ), coi như vượt lên chính mình. Đúng 8g26 phút chẹck in. Thiệt là. Trên đường đi, tiếp tục nghĩ về sự tỉnh táo và những lời hứa cuội. Tuy nhiên, (sáng nay dính chữ phân trần), trong bài post này chỉ tập trung vào câu chuyện tỉnh táo và cách sống sót trong sự tỉnh táo.

2.

Xao nhãng sáng tay làm mình té vào vợ chồng họ, rapper kia và dự án đầu tư nọ. Mình hít hà drama trong vô thức, thế là lỡ mấy nhịp thư giãn tại cầu tiêu. Mình chuẩn bị hết dính vào chiến tranh rồi. Tuy nhiên lại bị thuật toán của truyền thông dắt lú đi qua mấy mảng tâm tối khác. Tối qua đi mua một đống sách định bụng về là chui vào chữ với chủ đề start up  nhưng lại xao nhãng. Dạo này bị chứng khó đọc, cầm sách lên là ngủ. Điều này đã khiến mình nói dối với Mia này nọ lọ chay. Nhưng không sao. Ổn, chơi tới thôi bạn. Đời này không còn gì là pí mật nữa. Gửi mấy cái text này lên vũ trụ, cũng tự thấy hài lòng là vì sao. Là vì anh Vinh nhà văn của các bạn hiện tại đã và đang viết trong trạng thái tỉnh táo ngời ngời. Có nghĩa là không cần có phụ gia cảm xúc, dược lý. Điều này thực sự cảm ơn mẹ thiên nhiên đã tiếp tục thúc đẩy cơ bút. Tiếp tục chọn mình làm cái máy transcript cho chữ mình nó chảy qua mình được hanh thông và rõ ràng rành mạch. Mà viết tới đây phải chạy vào lấy cây kencos 4. 

3. 

Nếu là người sử dụng thức thần, hướng thần trong nhiều năm, hẳn bạn sẽ biết hoặc sợ cảm giác tỉnh táo. Phần vì tôi vốn là tuýp người chủng Mộng Mơ, tới nỗi tự ngáo, đẽo cho mình ảo danh #humansofdreams và hành tẩu giang hồ nhờ vào việc report lại cá tính của hàng trăm, hàng ngàn nhân vật mà mình gặp trên con đường phê pha tán dóc. Ban đầu, tôi ghé thức thần là vì ham vui, nhưng sau một thời gian thì nó trở thành thói quen khó bỏ. Tôi cũng định tách mình ra khỏi các trạng thái lơ tơ mơ, mà có thời gian tôi gọi nó làm nhập định, là thiền, là giác ngộ. Nhưng càng tách mình ra càng hèn. Cứ có cảm giác lúc nào cũng như một người trần truồng bước ra đường chơi. Lúc nào cũng sợ người khác biết là mình không có gì ngoại trừ những ngu ý linh ta linh tinh, rồi phóng đại các tưởng hệt như việc sống trong meta nói dối mà tôi thường xuyên xây đắp. Cảm giác sợ phải đối diện với nhiều loại sự thật đã khiến con người tôi bị vùi lắp trong muôn trùng cảm xúc. Đa số là giả vờ tích cực, đa số là mỹ hóa các giáo điều. Hệ lụy của việc sống lâu trong mớ mơ hồ đó đã khiến mình tưởng là mình có thể hoàn thành mọi việc trong trang thái tinh thần... phê và tự phê. Nhưng không, chính sự ngây thơ này đã ném tôi vào vũng lầy mà mình hết sức tự mãn, là dang tay và dắt được rất nhiều người ra khỏi cái hố đen giống như mình... dù mình vẫn còn đang lặng ngụp trong một hố đen to tướng khác. Rồi tỉnh táo đến. Tỉnh táo giúp mình biết mình chỉ có một mạng chứ không phải nhiều up như game. Bút sa gà xối mỡ. Lời nói sai làm tổn thương nhân loại đến trăm ngày. Thế là nghiệm ra việc, càng ít nói càng giữ khí càng viết được nhiều hơn. Như vậy, ít nói đã là một phần của tỉnh táo. Là bản ngã của chính mình. 

[ lập lại chữ #cái hơi nhiều ] 

4.

Công ty mùa này rất chao. Tập đoàn thì rung lắc dữ dội. Ngay cả việc đi làm cũng khiến cho mình và mentor trở nên tranh cãi kịch liệt. Tuy nhiên, vào những lúc đòi hỏi sự nghiêm túc, nhìn thẳng nhìn thật vào vấn đề thì mình lại không. Bọn mình lại lôi nhau ra hút. Cảm giác của THC cứ xoa dịu tinh thần cả hai ngay lúc đó chứ hoàn toàn không mang đến cho mình các giải pháp thực tế nào. Thế là mình không có hành động gì ráo. Mình tối ngày chỉ rầu rĩ chơi với đống ideas không ngừng mọc ra trong đầu. Cái nọ tiếp nối sự hay hơn cái kia. Đến nỗi trước các sự việc xảy ra, mình luôn là đứa ngồi đoán kết cục. Và cuối cùng là ôm cái mộng đó và không làm gì cả. Hoàn toàn không. Chỉ nghĩ. Chỉ khởi xướng. Chỉ xíu. Chỉ lu loa lên và viết về nó một cách hay ho nhất như mình đã tưng. Ng, mình nghĩ là một lần là mentor,  thầy mãi mãi sẽ là mentor của mình. Chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau trong trạng thái phê tỉnh. Đọc lại những dòng viết, cũng là các loại ghi chú cá nhân của mình từ nhiều năm về trước, mới thấy ớn chuyện chây lỳ và không thay đổi bản thân. Trộm nghĩ là dòng họ mình có nhiều người phát điên cũng là vì trường hợp này, (dung nạp quá nhiều nội dung trong đầu mà không biết cách lấy content ra). Vậy nên, để chuộc lấy cái tội tổ tông, mình cảm thấy mình phải đội mâm thề trước cửu huyền thất tổ: Rằng con cháu chồng cha Vinh phải bước ra chơi với đời trong trang thái hưng tỉnh táo. 

Và cuối cùng, đêm qua, nói câu chắc nịch với con gái: "Ba rốt cục cũng phải trở thành con người mà ba ghét cay ghét đắng". Là ai ba, cô bé hỏi. "Là trở thành một người giàu có và hạnh phúc".

5.

Hôm nay mình có các đầu việc phải làm:

- Đề từ một quyển sách ảnh có tên Thong Dong (11-12g)

- Lên MC script (12g-13g)

- Gửi các post về dự án bất động sản mà mình phụ trách (13-14h) 

- CSC & CFS (14g -16g)

Xong rồi về. Trận này anh lấy lại bản thân trước, sự nghiệp sau, rồi anh về lại với P nghen P. Người không vì mình trời tru đất diệt. Mà huống hồ gì dạo gần đây, anh đã thấy em rất là đẹp trong cái trạng thái tự do rồi. Keep up with your faith. Còn anh sẽ phấn đấu chạy trên con đường tỉnh táo càng lâu càng tối. Để rồi có cái cơ nhìn ngắm con đường, bản thân mình, em và con nữa kakaka. Tuy nhiên, notes cho các bạn đồng mơ, tỉnh táo rất đã, tỉnh táo vừa khiến mình hít hà bầu không khí trên trường, vừa quan sát các ninja lead xào kẻ traffic mà không hề gợi lên bất kỳ thái độ bất mãn nào: "Không bao giờ ghét con người". 

Vĩ thanh:

Một ví dụ mà mình tâm đắc khi nghĩ ngợi về trạng thái tỉnh táo của mình chính là:

Giả bộ bạn đang đứng ở đáy giếng, và trầm cảm là cái thành giếng ngày một mọc lên cao. Qua 1 đầu, qua 10 cái đầu rồi bắt đầu dâng lên muôn trượng. Tuy nhiên, với tư cách là một người tỉnh táo và hiểu rất rõ quyền năng chữ nghĩa, mình quyết định không chạy trốn hoặc đập đầu vô thành giếng ảo kia mà chết tươi cho rồi. Mình đã chọn, như cách mình hay làm từ nhỏ tới giờ (cũng may ghê á Cửu huyền thất tổ) là ngồi xuống (tuy chưa ngay ngắn) viết thật nhiều. Chữ mình rồi sẽ đong đầy các khoảng trống, và cách để thoát ra khỏi chiếc giếng tâm tối kia chính là việc càng viết thật nhiều, nghiêm túc, đẻ ra được chiếc thang chữ. Mình sẽ leo lên chiếc thang chữ mình, chữ mình cũng sẽ nâng mình lên từ từ, khỏi thành giếng. Không có gì phải vội. 

Đúng không Vinh. Cố lên nhé chiến thần Mộng Mơ, chúa tể suy diễn, con ma nhây và cả hình mẫu một người cha mọng nước mà thực tế là Thánh Không Ảnh. Liên minh vô sản các nước dừng mơ để đoàn kết lại. NPV muôn năm, muôn năm, muôn năm. 

THƯƠNG VINH ngay LẮM và LUÔN Á VINH ƠI ráng mạnh lên cùng nhân dân nghen. Tha nhân luôn đợi thầy comeback. 






 


 

No comments:

Post a Comment

Tình thư cho AI

  Ngày 25/4/2024 Tiếp nối những chuỗi ngày yếm thế, ba viết thư cho con. Nếu không ai đọc thì thật buồn cho người viết, nhưng một khi đã c...